(Tiếp theo)
Do QL20 đoạn từ chân đèo Bảo Lộc trở về hướng Madagui quá xấu nên mình dự định khi đến ĐạM'ri sẽ rẽ TL713 đi Đoàn Kết, qua đèo Tà Pứa rồi theo TL766 đi Long Khánh, về Dầu Giây. Đường về dĩ nhiên sẽ dài hơn nhưng lúc đó bọn mình cho là thà dài nhưng tốt hơn cái kiểu cà tưng tại chân đèo, đi vừa chậm, vừa phê quá.
< TL713 từ ĐạM'ri vào xã Đoàn Kết vừa được nâng cấp, mặt nhựa láng o...
Rẽ vào TL713 thì đường tốt thiệt do vừa được nâng cấp, mặt nhựa láng o cứ phẳng phiu phiu. Phần khác lại ít xe. Nơi mà bọn mình đang hướng đến là Đoàn Kết, một trong 8 xã của huyện Đạ Huoai (ngoài ra còn 2 thị trấn là ĐạM'ri và Madaguoil.
< Lúc này đã 13h nên thi thoảng lắm mới có một chiếc xe.
Đường có cả cọc kilomet bên phải nhưng bạn đừng tin tưởng nhiều vì những con số khá là giật mòng: mơi thấy con 2km nữa đến Đoàn Kết, cột sau lai ghi là... 5km!
< Trường Tiểu học Đạ Ploa. Mình thích từ 'Đạ': một từ ngữ thể hiện nguồn nước của dân tộc Tây nguyên.
Đạ Huoai có một xã căn cứ cách mạng xưa gọi là xã BGia, nay là một phần của xã Đạ Plơa và xã Đoàn Kết. Nơi đây, dưới sự lãnh đạo của chi bộ Đảng, dân quân du kích đã tham gia vào cuộc nổi dậy phá ấp chiến lược Bắc Ruộng và nhân dân vùng kháng chiến đã tham gia tải lương, tiếp đạn...
< Đoạn tỉnh lộ 713 từ ĐạM'ri vào Đoàn Kết có vài cây cầu vắt ngang những dòng suối: tất cả là cầu sắt - chạy phía trên có thể nhìn xuống dòng nước bên dưới.
Đoàn kết đẹp ở phong cảnh, con đường - cả trong khu vực dân cư cũng tươm tất hơn hồi trước... chứng tỏ bà con đang an cư lạc nghiệp. Nếu bạn có đi ngang đoạn này thì nhớ đừng quên thác trượt nhé, một thác (thật ra là vài thác).
< Cặp đeo vai, thậm chí có em đựng tập sách bằng... bọc nilông đang tung tăng đến trường.
Ngày 27-3-1975, lực lượng sư đoàn 7 đánh chiếm chi khu Đạ Huoai (tên cũ gọi là chi khu BSar), chiếm đồn Madagouil và giải phóng xã Madagouil.
Ngày 22-8-1998, xã BGia được Nhà nước tuyên dương “Anh hùng lực lượng vũ trang”.
< Lại qua một giòng suối với nước cuồn cuộn: 'nửa kia' ngoáy lại bấm một tấm...
TL713 là con đường nối từ thị trấn ĐạM'ri vượt qua các xã: Đoàn Kết, Đức Phú, Mêpu, thị trấn Võ Xu, xã Nam Chính, xã Đức Chính, qua thị trấn Đức Tài và xã Đức hạnh và Tân Hạnh thì nối vào TL766 chạy thẳng đi Gia Ray ngay QL1A. Đây cũng là cung đường mà CSGT Đồng Nai bắn tốc độ rất gắt nhất là đoạn từ xã Đông Hà, Xuân Thành đến Gia Ray.
< Cầu sắt giữa núi và rừng bao la, chập chùng, dân cư thưa thớt.
Cây cầu mang tên đơn giản là 'Cầu số 3'.
Cách đây vài tháng, trong chuyến đi Lạc Tánh - Di Linh - Liên Đầm - Sông Quao... mình đã bị phạt một lần, mất bén 300k và quan trọng hơn là lịch trình đi phải thay đổi, tốn thêm nhiều thời gian và công sức để đóng phạt, lấy lại giấy tờ.
< Đèo Tà Pứa mà bọn mình đã đi hồi trước, bây giờ là lần tái ngộ.
Không khác xưa ngoại trừ vài tảng đá lở, thêm vài ổ trâu...
Lần này bọn mình lại đi con đường 'tử thần' này: cứ ngỡ 'kinh nghiệm' đầy mình rồi, khó có thể vượt tốc độ hay sai bất cứ luật gì - Vậy nhưng lại có chuyện 'tái ngộ lần 2', cũng chính ngay cái chỗ cũ! He he, đây là chuyện hồi sau, mình sẽ tường thuật lại đủ trên từng cây số nhé.
< Một trong những vòng cua đẹp của đèo Tà Pứa. Con Nikkon cũng lấy được khá trọn vẹn.
Còn 5km nữa đến trung tâm xã Đoàn Kết thì mất đèn ponmor (đèn số 0), kèn và signal cũng tắt tịt. Khám sơ sịa thì không thấy vấn đề gì nên lên xe chạy tiếp, không quá lo vì lúc này chỉ mới quá trưa (13h). Còn nếu trễ hơn sẽ là họa vì đèn trước sau mà không cháy khi trời tối làm sao chạy xe?
< Một viên đá 'nho nhỏ' nặng gần tấn lăn xuống từ triền núi, đè bẹp thanh chắn sắt.
Bạn đừng ngại: chỉ ai vắn số mới phải nhận nó thôi.
< Vậy nhưng qua đèo thì cảnh này khác hẳn: đường từ phía Mepu vào đèo đã hư hỏng nhiều...
< ... và khá nhiều những mét lộ lầy lội: con đường từng phơi lúa trong mùa gặt năm não năm nào nay còn đâu...
Lúc này, chiếc Win của mình bị bệnh gì đó nên tắt tịt đèn ponmor, signal và cả còi - đèn trước sau không biết thế nào, hic...
< Chạy đến ngã 3 giao cắt với TL336 thì đường lại tốt: TL713 từ Mepu đi Đức Tài vừa được ngâng cấp không lâu.
Ảnh là ruộng lúa ở Mepu xanh rì. Xa xa là núi rừng Tánh Linh, đẹp không tưởng!
< Tiếng xe vẫn rù rù, bọn mình rời Mepu hướng về thị trấn Võ Xu.
< Võ Xu đây, một thị trấn bình yên dù vẫn đang phát triển nhanh.
Đồng hồ công tơ mét của xe đã tắt tịt từ lúc đến Vạn Giã, vậy nên bây giờ chỉ canh tốc độ xe mình... theo cảm tính hay bám theo những chiếc gắn máy của dân địa phương.
< Vượt xã Nam Chính, Đức Chính ... thì đến thị trấn Đức Tài. Nhớ trước kia đi ngõ lạ: hỏi đường lung tung, vậy nhưng bây giờ đã trông quen rồi.
Chạy lần 2 cũng có cái thú riêng...
< Cầu... nín thở! Tại Sàigòn, nếu cầu mang tên này thì chắc chắn do dòng sông bên dưới... quá thơm - còn tại đây, mình nghĩ hồi xưa cầu 'ghê rợn' lắm nên đi qua phái 'nín thở', hồi hộp mà đi...
Vậy nhưng ngày nay thì xe 30 tấn qua lại không si nhê.
< Qua thị trấn Đức Tài rồi, TL713 sẽ vượt các xã Đức Hạnh, Tân Hà, Trà Tân, Đông Hà và Xuân Thảnh để vào Gia Ray ngay QL1A.
Đây cũng là đoạn đường mà CSGT Đồng Nai bắn tốc độ rất gắt, vậy nên bạn cần giữ tốc độ xe dưới 40km/h: vừa an toàn cho chính bạn, vừa an tâm cho... túi tiền!
< Chợ nhỏ Xuân Thành vắng hoe do đã quá trưa. Đoạn Xuân Thành - Gia Ray ni 'bắn' rất gắt: chuyến đi Tánh Linh kỳ trước, bọn mình cũng từng bị phạt mất 300k do chạy 50km/h... và còn phải ghé lại đóng phạt vào những ngày sau. Vì vậy lộ trình chuyến đó buộc phải thay đổi hoàn toàn con đường về.
< Trạm lưu động của CSGT phía trước (ngay chỗ bị phạt lần trước): cả bên này lẫn bên kia đường. Cô gái áo đỏ vừa gặp hiệu lệnh của họ ngoắc vào lề.
Còn khoảng 9km nữa là đến trung tâm Gia Ray, ngay đúng vị trí ngày trước bọn mình bị phạt thì hôm nay cũng có trạm kiểm tra lưu động của CSGT Đồng Nai.
Thấy thấp thoáng từ tít đàng xa: 'nửa kia' bấm liền 4 tấm rồi tắt máy, cũng đồng lúc anh chàng CSGT trẻ tuổi ra hiệu cho xe mình tấp vào lề đường!
< Bọn mình cũng không ngoại lệ: gậy giao thông ra hiệu 'Mời bạn vào đây'!
Thế quái nào vậy nhỉ? Bọn mình đã từng bị 'dính' chuyện vượt tốc độ tại đây, từng có kinh nghiệm đau thương (do vừa tốn tiền lãng nhách, vừa mất công) nên chạy 'siêu thận trọng' trên con đường này thì làm gì có chuyện chạy quá tốc độ để bị dính lần 2?
< Cô gái áo đỏ vừa 'tính xong chuyện của mình', lên xe đi.
Anh chàng chào, hỏi giấy đăng ký xe: Mình có đây, tên chính chủ đàng hoàng. Hỏi giấy phép lái xe: Mình cũng có. Lại hỏi bảo hiểm xe: Vụ này cũng có luôn, cả bảo hiểm năm này và năm... sau nữa.
Giấy tờ trình đầy đủ rồi thì mình mới nêu thắc mắc về lý do mình bị kiểm tra thì cậu chàng trả lại giấy tờ xe và nói 'Thôi anh đi đi'. Vậy là hiệu lệnh dừng xe kiểu 'cầu âu', may (của họ) gặp người thiếu một trong 3 thứ giấy thì phạt, còn đủ thì... thôi!
< Không phạt thì... đi, chạy một đoạn vài cây số thì thấy ngã rẽ vào Xuân Thọ (ngay đường xe lửa cắt ngang), vậy là bọn mình rẽ phải đi ngõ tắt thay vì QL1A.
Suy ra rằng: Mình không sai luật giao thông đường bộ, xe mình đủ giấy tờ (điển hình là anh CSGT trả lại giấy và kêu đi) - vậy tức là anh ta đã sai nếu chiếu theo Thông tư 27/2009/TT-BCA ngày 6/5/2009 của Bộ Công an quy định về nhiệm vụ, quyền hạn, hình thức, nội dung tuần tra, kiểm soát của lực lượng CSGT đường bộ... do mình không phạm lỗi gì cả (dĩ nhiên anh ấy có thể vịn lý do 'Thực hiện kế hoạch' của trên theo điều 2, 3 của thông tư trên... nhưng chắc chắn không có kế hoạch nào).
< Núi Gia Lào nhìn từ xã Xuân Thọ.
Thật ra cũng may mắn do bảo hiểm vừa hết hạn ngay trước chuyến đi 1 tuần. Còn 2 ngày nữa là xuất hành thì mình tìm được người bán bảo hiểm với giá thật phải chăng: vậy là mua luôn 2 năm với giá chỉ hai phần ba giá chính thức.
Công tơ mét lúc đó cũng teo rồi, mình chỉ chạy theo linh cảm đã gắn bó gần 30 năm với chiếc Win còi... nhưng chậm cho chắc. Ngoài ra còi, signal tắt tịt (sau này về mới biết đứt dây chân công tắc: thay mới luôn) cũng có thể là lý do người ta truy lỗi.
< Đường liên thôn từ Gia Ray đến Long Khánh, chay song song với QL1A nhưng vắng xe hơn nhiều.
Một hai thì mọi chuyện cũng đã xong: Gia Dũng này... hiền khô, không có lý do phạt thì mình đi. Ít ra cũng hả lòng vì trí nhớ mình còn tốt, không bỏ quên mất bài học 'đau thương' có giá là 300k cùng vài giờ lăng xăng để lấy lại giấy tờ con xế tại Gia Ray.
Vậy nên: các bạn đi phượt hãy thật cẩn thận điều khiển con ngựa sắt của chính mình nhé, nhất là trên các đèo dốc và tại địa phận... Đồng Nai.
< Những cánh đồng lúa xanh mướt tại xã Xuân Thọ, quê hương thật yên bình...
< Vào thị xã Long Khánh: đây là đường Hồ Thị Hương. Cứ chạy thẳng hoài sẽ ra QL1A...
Vào Long Khánh, chạy nhầm một hai con đường nhỏ nhưng cũng nhanh chóng tìm ra QL1, lúc này trời lại muốn đổ mưa.
< QL1A đây, lúc ni trời kéo mây xám xịt! Bụng khấn thầm: Kính bẩm Thượng đế, ngài đã cho bọn con tắm mưa dầm dề trên vùng cao Đạ Nhim, còn bây giờ thật sự là bọn con không muốn tắm lại lần 2, phê lắm ạ'...
< Có lẽ lời khấn của mình nghe thê thảm quá nên Thượng đến thương, ra khỏi thị xã Long Khánh thì trời vẫn nhiều mây nhưng không có hạt mưa nào! Đúng là bề trên nhủ lòng trắc ẩn với kẻ hiền từ...
< Vào dốc 'Mẹ bồng ba', à quên, 'Mẹ bồng con'. Qua dốc sẽ đến ngã 3 (ngã 4) Dầu Giây: theo 'lệ thường', bọn mình sẽ rẽ TL769 đo Bình Sơn - Long Thành - Nhơn Trạch để qua Cát Lái rồi vươt cầu Phú Mỹ về nhà.
Vậy nhưng lúc này hai cái đầu lại... trục trặc: thử đi hướng QL1 về xa lộ Hà Nội... xem nó ra thía nào - dzị là đi! Lúc này là 15h46 phút ngày 16 tháng 10.
< Dừng xe nghỉ chân tại Trảng Bom.
Chỉ đơn thuần là một quyết định 'thao đường này và bỏ đường kia' để 'tiến về Sàigòn' nhưng đây là một quyết định sai lầm nhất do mình quên mất chuyện 'giờ cao điểm'.
Lúc này chỉ nhớ chuyến "Đà Nẵng - Khâm Đức" mà bọn mình đã về bằng xe Bích Nga: xe thả mình xuống Suối Tiên, từ đó bọn mình chạy xe về nhà hết sức nhanh chóng...
Nhưng chuyến này không được như vậy: đến Hố Nai thì QL1 đã dồn khá nhiều xe...
Về đến Hố Nai, lúc này còn cách trung tâm TP HCM 44km nữa. Lòng tự nhủ có lẽ mình sai lầm khi đi hướng này: xe đông qua, tốc độ cứ rề rề thế này thì biết bao giờ mới về nhà, đó là chưa tính kẹt xe...
Khi đến thành phố Biên Hòa thì xe đã thành rừng: chạy nối đuôi nhau là việc đương nhiên dù quốc lộ đã qua nhiều lần mở rộng. Cái sai lầm khác lại đến với hai kẻ phượt là khi đến cầu vượt Thủ Đức thì bọn mình quẹo nhầm đường đi Sóng Thần thay vì đi thẳng...
< Cửa ngõ vào thành Phố Biên Hòa đây. Ngõ vào rộng rãi nhưng ngoài QL1 hướng về TP HCM thì đông kịt những xe và xe...
Loay hoay một hồi, mất khá nhiều thời gian (do lúc này giờ tan tầm: đường xá đông nghẹt người và xe) để trở đầu lại cầu vượt Thủ Đức, lần này hướng về cầu Rạch Chiếc mới.
Qua cầu, thay vì tìm đúng lối trong rừng cầu vượt tại đây thì bọn này lại... dở trò chui gầm cầu đi cầu sắt qua đường Mai Chí Thọ, lại ngược chiều đường.
< Qua cầu Đồng Nai mới.
Lúc này trời đã sập tối. Bật đèn xe thì vẫn cháy, đúng là phúc đức bảy đời - trong xui cũng có nhiều cái hên.
Thắc mắc vì đường Mai Chí Thọ và Xa lộ Đông Tây được một chị gái cười và đáp 'nó là một'. Vậy ra mình đang trên xa lộ Đông Tây, nhưng lại ngược chiều đường!
Mệt và oải, bọn này ghé quán cơm ven đường dùng bữa chiều. Nửa kia chọn cháo 15k, mình dĩa cơm 16k - bình dân nhưng rẻ và ngon, dĩa chén cũng sạch sẽ.
Qua bữa rồi thì tinh thần bình tâm lại, bấy giờ thì cứ tạm theo lề đường (lề xa lộ Đông Tây lớn lắm) đi tạm đến ngã 4 Nguyễn Thị Định thì mới chuyển sang bên kia rồi trở ngược về con đường mới Đồng Văn Cống để về cầu Phú Mỹ. Về đến nhà đã 19h, tối thui, xe đầy sình, túi treo nhìn dơ thấy phát... nóng lạnh, người ngợm tơi tả nhưng thời may: không mất miếng nào, vậy là ok!
Còn tiếp
Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6 - Phần 7 - Phần 8 - Phần 9 - Phần 10 - Phần 11 - Phần 12 - Phần 13 - Phần 14 - Phần 15 - Phần 16 - Phần 17 - Phần 18 - Phần 19 - Phần 20 - Phần 21 - Phần 22 - Phần 23 - Phần 24: Tổng kết chuyến đi.
Điền Gia Dũng - Du lịch, GO!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét