Địa danh đã qua trong chuyến đi: Vạn Giã - Tu Bông - Đầm Môn - Sơn Đừng - đèo Cổ Mã - hòn Dom - Đại Lãnh - đèo Cả - Vũng Rô - bãi Môn - Mũi Nậy - Ninh Thọ - Ninh Diêm - Ninh Phước - Ninh Vân - đèo Rọ Tượng - Vĩnh Lương - Nha Trang - Hòn Bà - bãi Dài - đèo Cù Hin - Khánh Vĩnh - đèo Hòn Giao - K'Long K'Lanh - Đà Lạt - Liên Nghĩa - Di Linh - Bảo Lộc - ĐạM'ri - Đoàn Kết - Tà Pứa - Mêpu - Võ Xu - Đức Tài - Giaray - Long Khánh - Dầu Giây...
Về đã ba bữa, việc nhà thu xếp tạm ổn, con xế cũng đã 'thanh toán' được vài phần hỏng hoc`, chỉ còn chờ thợ dứt điểm được cái đồng hồ công tơ mét nữa là ok (do đồng hồ kilomet hư, nhảy gãy kim). Vậy thì bây giờ mình sẽ tính đến việc 'kể chuyện ngày xưa' về một chuyến đi kỳ lạ, chả theo lịch trình chỉnh chu nào cả!
< 23h36, xe Quang Hạnh dừng lại cho khách nghỉ chân tại Phan Thiết.
Thật ra, chuyến này bọn mình đã dự tính từ hồi mới chân ướt chân ráo về trong lần đi 'Liên Nghĩa - Nam Ban đến bãi hoang Hòn Hồng'. Về là tính liền, tính rồi dây dưa mãi - không phải do tiền, cũng chả phải do việc mà chỉ do tại... ông Trời cứ cho mưa mãi. Vậy là túi treo xe, hành lý đã sẳn sàng nhưng tha hồ ám bụi, thậm chí đồ đạc lủ khủ còn muốn mọc đầy mộc nhĩ lên kia, he he...
< 35k một dĩa mỳ xào hải sản - các nơi nghỉ mà nhà xe thường ghé vào không có nơi nào rẻ cả. Được cái mực nang và tôm nơi này khá chất lượng, nhiều. Buộc phải ăn đêm do buổi ăn chiều quá sớm vì trước khi ra bến xe - vậy nên đêm đói lòng.
Đến tận những ngày tốt trời sau cơn bão số 7 thì bọn mình... bay đột biến! Gọi là 'đột biến' vì đặt vé qua điện thoại buổi sáng thì 16h10 chiều chạy ra bến xe Miền Đông. Xe khởi hành 18h30 (thật tế là trễ hơn 15 phút) nhưng phải ra sớm vì ngại kẹt xe tại Hàng Xanh, phần khác cũng do nhà xe cần mình đến trước để đưa chiếc Win100 vô hầm trước, dành chỗ cho hàng hóa theo sau.
< Nhà xe dừng tại điểm cuối ngay trước bến xe Vạn Giã, khách trên xe bấy giờ chỉ còn chục ngoe vì đã xuống dần trước đó.
Tài và lơ lôi ẻm Win của mình xuống rồi ráp lại những phần đã tháo - dĩ nhiên là không thiếu 'trái khế'. Chào tạm biệt xong, mình ra quốc lộ gần đó đổ xăng đầy bình rồi trở vào Lê Hồng Phong, rẽ đường Nguyễn Huệ tìm nơi điểm tâm sáng.
Ảnh là xe bò trên đường Nguyễn Huệ - Vạn Giã.
< Cơm tấm 15k/dĩa, cà phê 5k. Hàng ven đường bán cho người trong xóm nên giá bèo, cũng ngon - ngon với hai kẻ phượt xa...
Vé xe Quang Hạnh TP HCM - Vạn Giã là 200k/người, cước chiếc xe bằng giá xe tay ga: 300k - hơi chát nhưng đành phải chịu, con ngựa sắt già này mà không có kèm theo thì thôi ở nhà sướng hơn.
< No lòng rồi thì lên đường: bọn mình vẫn theo đường Nguyễn Huệ để chạy thẳng đi Tu Bông. Đúng lúc này, chiếc xe bắt đầu phát ra tiếng rít kỳ lạ... Gì vậy cà?
Tiếng động phát ra ngay đồng hồ công tơ mét, cái tiếng rít thật khó chịu!
Vừa đi vừa nghe nhà xe hối thúc, đến cổng bến xe thì thở phào: mới 17h. Vào quầy mua vé, vào cổng mua vé bốc vác xe (20k), đến lúc gặp nhà xe thì anh tài xế nói "anh cứ mua vé 6k của xe chở hàng vô là được rồi, mua vé bốc vác phải kêu tụi nó, lại... phí tiền''. He he, phí thật: nhân viên BXMĐ đến - rút sạch xăng (dù xe mình chỉ còn nửa lít), tháo bánh trước, tháo luôn ốc dàn nhún sau...
< Mình ghé tạm vào chỗ sửa xe đối diện chú bò kéo xe này, lòng nghĩ nhà xe có sai lầm gì trong trong việc lắp lại bánh trước?
Anh thợ tháo bánh trước, xem cáp và trái khế - tất cả đều ổn nên lắp lại. Mình kêu anh chạy thử một vòng: lúc này thì ẻm Win không kêu nữa - anh cho là chiếc đồng hồ trục trặc, sau này về nên thay. Vậy là tán phét một hồi, trả anh 5k rồi bọn này lại đi.
< Con đường Nguyễn Huệ này chính là TL651C nối từ Vạn Giã đến Tu Bông, một vùng dân cư thuộc huyện Vạn Ninh, tỉnh Khánh Hòa. Đa phần đoạn đường này rất tốt với hai bên lưa thưa nhà cửa và ruộng đồng trù phú.
Tu Bông từ lâu đã trở thành địa danh nổi tiếng bởi địa hình trắc trở, núi non gập ghềnh. Tu Bông nổi tiếng nhiều gió do ở phía Tây Bắc địa hình đang cao như một bức trường thành bỗng nhiên có một chỗ hạ thấp xuống thành thung lũng, nên gió Lào, gió Bấc tha hồ thổi.
< Gió Lào vào mùa Hạ thổi qua, gió Bấc vào mùa Ðông thổi qua thung lũng phía Tây Bắc nơi đó gọi là Eo Gió. Gió Lào gió Bấc đều thổi tới Tu Bông nên Tu Bông có tên là Tụ Phong Xứ, nghĩa là nơi tụ gió, gió thổi ào ào suốt ngày suốt tháng.
Ở Tu Bông vào mùa gió, đi trên bờ sẽ bị đẩy xuống ruộng. Xe đạp chạy trên Quốc lộ 1A phải dẫn bộ. Nơi đây còn được gọi là "xứ gió mưa mùa". Hàng năm cứ đến tháng Chín, tháng Mười Âm lịch là Tu Bông mưa dầm mưa dề có khi kéo dài cả tháng, làm cho mùa màng thường bị thất thu vì lụt và gió...
< Tu Bông có núi Hoa Sơn cao 728 m ở phía Tây Tu Bông (Vạn Khánh) xưa gọi là Hoa Sơn hay Tô Sơn, sau đọc trại thành Tu Hoa, Tu Bông, chạy dài từ Tu Bông đến Gành Bà. Dưới chân núi là đường Gia Long, có truông Hụt, nay gọi là truông Tân Dân vì truông chạy qua thôn này. Nơi này xưa kia nổi tiếng nguy hiểm vì có nhiều cọp thường ra rình bắt khách bộ hành, nên ai qua truông được bình an thì cũng giống như người chết hụt vậy, đặt truông Hụt là có ý nghĩa như thế. Giữa núi Xá và núi Hoa Sơn có nguồn sông Tu Bông, trên nguồn có Ðập Sổ, nguồn này ăn sâu vào núi Ðồng Cọ.
< Gành Bà ở dưới chân núi cách biển gần 3km, gọi Gành Bà là vì xưa kia biển ăn sát chân núi, những tảng đá to bị sóng gió đánh mòn lẳn hiện vẫn còn, có 1 cái hồ rất lớn chảy theo mương Vĩnh Huề vào cánh đồng Tứ Chánh, Mỹ Cang.
< Tu Hoa hay Tu Bông nổi tiếng nhiều gió do ở phía Tây Bắc địa hình đang cao như một bức trường thành bỗng nhiên có một chỗ hạ thấp xuống thành thung lũng, nên gió Lào, gió Bấc tha hồ thổi. Gió Lào (vào mùa Hạ) thổi qua Tu Hoa nên có câu "Gió Tu Hoa". Gió Bấc (vào mùa Ðông) thổi qua thung lũng phía Tây Bắc nơi đó gọi là Eo Gió. Gió Lào gió Bấc đều thổi tới Tu Bông nên Tu Bông có tên là Tụ Phong Xứ, nghĩa là nơi tụ gió, gió thổi ào ào suốt ngày suốt tháng. Ðến Tu Bông du khách nghe 2 câu hát ru em phổ biến:
Gió đâu bằng gió Tu Bông
Thương ai bằng thương cha, thương mẹ, thương chồng, thương con...
Bước lên Ðèo Cả,
Trông vào Vạn Giã, Tu Bông.
Biết rằng cha mẹ đành không?
Anh chờ em đợi uổng công hai đàng.
Qua khỏi Gành Bà đi lên là núi Dốc Mỏ...
< Con đường TL651C chỉ 'kinh hải' khi qua cây cầu này. 'Nửa kia' ôm cứng còn mình chạy lưng tưng qua cây cầu gỗ xiêu vẹo đầy kẽ hở. Qua rồi, nửa kia mới ngoáy lại bấm một tấm cho cây cầu kinh dị...
Bố khỉ, liệu pa có cần tháo luôn cái ghi đông ra nữa không (kiếng trước sau mình đã tháo hết rồi)? Không à, vậy thì đưa vào hầm. Nhưng nói trước, anh mà làm mất cái 'trái khế' của công tờ mét xe là tui 'đào mồ rủa xả', không hề buông tha đâu đấy nhé, chỉ vì cái 'trái khế' này khó tìm mua hàng zin...
< Đến khu trung tâm Tu Bông, mình ghé vào nhà thuốc tây mua vĩ thuốc trị bao tử phòng hờ. Nơi này khá sầm uất vì gần chợ.
Lần sau sẽ mua vé 6k: lơ và tài xế sẽ lo chuyện bốc xế vào hầm. Trong thật tế thì họ (nhà xe) cũng không thích bọn nhân viên bến xe rớ mó vào chuyện của họ - một kinh nghiệm nhỏ cho sau này.
< Mình theo nhánh rẽ hướng ra QL1A. Không xa vì quốc lộ chạy ven chân núi ngoài kia.
Trễ 15 phút do chờ khách... rồi thì chiếc xe giường nằm Quang Hạnh từ từ chạy ra khỏi bến, theo QL13 qua cầu Bình Triệu rồi thẳng tiến đi QL1A. Trời tối sẫm và... mưa! Mưa Sàigòn Biên Hòa gì đó cũng không ngại do đích mình đến tận ngoài kia, xa lắm.
Thông thả rồi mới ngắm nghía chiếc xe: may mắn là bọn mình chọn đúng chiếc xe rất mới, chạy êm, máy lạnh vũ bão... và phía sau cùng còn có toilet: sạch bong và bóng lộn, tha hồ nốc chai giải khát sướng cả miệng mồm!
< QL1A đây, bọn mình quẹo phải đi Ninh Mã, hướng về Đầm Môn. Lúc này đồng hồ công tơ mét lại kêu inh ỏi, mình tháo đầu cáp dưới nhưng cây vít hai đầu đem theo... tệ quá: không tháo được. Vậy là đành chịu, lúc này cứ nghĩ khi về nhà sẽ thay mới (thực tế có đâu mà thay ngoài đồ cùi bép TQ? Tuy nhiên người ta có thể sửa lại được).
< Qua cầu Ninh Mã.
Dự tính hành trình như các bạn cũng biết: Xe Quang Hạnh từ bến xe Miền Đông sẽ đưa bọn mình đến Vạn Giã - xuống xe tại đây sẽ ăn sáng, cà phê rồi đi Tu Bông - qua Ninh Ma rồi rẽ vào Đầm Môn tìm chốn nghỉ. Từ Đầm Môn sẽ lang bang qua đèo Cỗ Mã - hòn Dom - Đại Lãnh - đèo Cả - Vũng Rô - bãi Môn - Mũi Nậy... rồi trở về Đầm Môn. Tại đây cũng sẽ lang thang ra bãi Sơn Đừng, Cực Đông thì không hề nghĩ đến nhưng ham bãi Hồ Na, có đều không có sức mà bò ra ngoãi...
< Bảng ghi đèo Cỗ Mã phía trước. Nhưng bọn này sẽ rẽ vào Đầm Môn, một địa danh trước giờ bọn mình vẫn ham lắm...
< Cầu Cỗ Mã vượt đường xe lửa Bắc Nam, lúc này mình mới nhận ra rằng đã bỏ qua con đường tắt ra Đầm Môn gần hơn! Thôi kệ, không bao xa...
< Bảng báo ngã 3: chạy thẳng là đi Tuy Hòa, rẽ phải là Đầm Môn.
Phơi nắng Đầm Môn 2 ngày thì về Nha Trang sau khi ghé Ninh Vân: một xứ ven biển heo hút gió ngàn. Từ Nha Trang sẽ lang bang đi Hòn Bà, bãi Dài, hòn Đỏ và những chốn linh tinh nào đó cho 'đứt' 2 ngày - sau đó sẽ theo đèo Hòn Giao (Khánh Linh) đi Đà Lạt, về thị trấn D'ran thuộc Đơn Dương - Nghỉ 1 ngày tham quan cảnh đẹp và theo QL27 đi Phi Nôm, theo QL20 về Sài Thành.
< Ngã 3 Đầm Môn đây, dĩ nhiên mình quẹo phải.
Tính là vậy, tuy nhiên lịch trình trên bị thay đổi sất: thay đổi vì có nơi không 'đã' như mình nghĩ, trái lại có chốn thật tuyệt mà trước kia mình đánh giá là bình thường! Phần khác, thay đổi cũng do trời mưa, mưa đến tối mặt tối mày, mưa lở đường, mưa cuộn nước mang theo hàng đống đá bằng nắm tay xô dạt cả tay lái... - Nhưng đó là chuyện hồi sau, khi vừa chạm mặt xứ hoa...
< Và đoạn đường vào Đầm Môn đây, trên đường này cũng có nhánh rẽ vào Sơn Đừng.
Liệu Đầm Môn, Sơn Đừng có đủ sức mê hoặc bọn này không? Điều này sẽ rõ trong những bài sau...
Còn tiếp
Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6 - Phần 7 - Phần 8 - Phần 9 - Phần 10 - Phần 11 - Phần 12 - Phần 13 - Phần 14 - Phần 15 - Phần 16
Điền Gia Dũng - Du lịch, GO!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét